Không biết viết gi đây để lột tả cho cảm xúc của tôi lúc này nữa. Như thể có ai đang ngồi lắng nghe tôi tâm sự vậy, dẫu biết chắc mình chẳng thể may mắn vậy đâu nhưng thôi thi coi như một lần mình được trải lòng vậy.
Tôi là đứa bé sinh ra đã kém sắc , bọn bạn thường trêu tôi là " ăn đu đủ không cần thìa "... mặc cảm tự ti với nhăn sắc của mình ngay càng lớn dần hơn khi tôi đến tuổi gọi là " con gái " .tôi hầu như toàn làm quen qua mạng , nhưng đến khi găph mặt họ đều ra đi lặng lẽ . Ấy rồi tôi nghĩ đó là do duyên phận và cố động viên mình sống tốt và chờ gặp người yêu tôi thật lòng. Thế rồi tôi đã gặp được tình yêu đích thực nhưng rồi lại khóc cạn nước mắt khi người đó không thể làm trái lời mẹ cha. Gia đình họ chê tôi già chê tôi xấu không xứng với con trai họ... Buồn lắm, Tôi đã khóc rất nhiều rồi từng trách giá mà mình có chút nhan sắc thi đã có thể mọi chuyện tốt hơn không. Rôi mọi chuyện bước sang trang mới , những tưởng rằng cuộc sống sẽ khác sẽ êm đẹp hơn khi tôi lấy chồng. Nhưng mọi chuyện không như tôi nghĩ, mọi chuyện phức tạp và hỗn độn hơn nhiều so với tôi nghĩ. " mày lấy vk mưa chả phai lo ướt rồi ... " rồi nhiều chuyện nữa tôi không tiện kể rõ nhưng mọi thứ làm tôi buồn lòng và thiết nghĩ giá mà mình nên kiếm đủ tiền làm lại cái hàm hô trước khi lấy chồng, không phải đep nhưng cũng không để họ chê bai này nọ...tất cả chỉ là giá như mà thôi vì tôi tự biết giờ mình có gia đình rồi còn phai lo bỉm sữa lấy tiền đâu mà làm đep cơ chứ. Đàn ông ai cũng vk đep mà , dẫu chồng tôi ko chê gi tôi nhưng tôi cũng thấu cho những gi a nghe mấy câu trêu chọc từ mấy bạn và hàng tá lý do vớ vẩn kia nữa mà chỉ tôi thấu hiểu và cất giữ cho riêng minh. Cảm ơn chương trình đã cho tôi được một lần trải lòng chân thật nhất. Chúc cho chương trình sẽ ngày càng thành công hon nữa để giúp những người không may mắn có nhan sắc hạn chế như tôi. Thân cảm ơn!
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí