Từ lúc đi học cấp 2 tới giờ tôi luôn tự ti với bản thân vì hàm bị hô , không phải do tự ti không mà còn những lời trêu chọc của mấy bạn . Những lời trêu chọc đó có vẻ là thú vui của mọi người nhưng cũng chính là nỗi đau của tôi, mấy bạn trong lớp suốt ngày gọi tôi " giống còn khỉ " hết người này rồi đến người khác nói, họ nhìn chằm chằm vào mình sợi mối ghẹo này nọ, có lúc tôi chỉ muốn ở nhà không muốn đi học và chẳng ra đường, đi đâu em cũng đeo khẩu trang, không bao giờ tôi cười được, tôi là một người rất dễ xúc động và không kiềm chế đc cảm xúc khi đến lớp chỉ muốn mau hết giờ lẹ để vô nhà vệ sinh ngồi khóc, reng chuông tôi về nhà nhanh, khuất khỏi tầm mắt mọi người, về thì tôi chỉ biết khóc . Đi hc về tôi cũng tâm sự với mẹ , mẹ cũng ăn ủi . Tôi biết gia đình không có điều kiện . Mẹ phải một mình nuôi bốn chị em tôi như vậy đã cực lắm rồi sao tôi có thể đòi hỏi mẹ những điều quá xa vời như vậy, số tiền đó quá lớn đối với tôi. Từ khi tôi biết đến viện thẩm mỹ JW trên YouTube thấy mấy chị cũng cùng cảnh ngộ bị hô hàm giống mình được bác sĩ phẫu thuật thành công. Tôi chỉ hi vọng được phẫu thuật hàm hô của mình để có thể được cười mà không cần che miệng và không phải nghe những lời trêu chọc đó nữa, và được hạnh phúc tươi cười như bao người. Để được như vậy tôi chỉ hi vọng duy nhất vào chương trình "Nhan sắc mới- Khởi đầu mới " . Ngoài ra không còn tia hi vọng nào nữa. Em xin cảm ơn chương trình rất nhiều đã tạo cơ hội cho em .
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí