Xin chào các bác sĩ. Ước mơ của tôi từ khi biết mình bị móm là sau này làm ra tiền sẽ đi chỉnh sửa lại khuôn mặt, nhưng đời không như là mơ, lúc đi làm thuê làm mướn thì chi tiêu sinh hoạt còn không đủ thì sao giám nghĩ tới chuyện đi thẩm mỹ viện,ngày xưa đi học cấp 2 bạn bè hay kêu tôi là vũ móm thật sự lúc đó tôi không bị móm là sao về nhà cũng soi gương nhìn tới nhìn lui cũng không hiểu người ta gọi mình như vậy là sao mãi lên cấp 3 bạn bè cũng gọi cái tên như vậy rồi có người còn hay làm khuôn mặt có chiếc cằm đưa ra phía trước, rồi tôi về cũng nhìn vào gương thì mới biết là 2 môi của tôi không khép đều lại được từ đó về sau tôi mặc cảm với khuôn mặt mình tôi sợ ai đó nhắc đến tên tôi, tôi sợ làm tâm điểm chú ý của mọi người. Càng lớn chiếc cằm của tôi càng dài và chìa về phía trước nhiều hơn lúc nào ra đường cũng đeo khẩu trang để chánh người ta nhìn mình, nhiều lần tôi bị người ta nói về khuôn mặt mình đã móm lại hói lỗ mũi trâu tôi nghe thấy thật sự như muốn chết đứng vậy. Đêm nằm ngủ mà cứ trằn trọc suy nghĩ than trời chắt phận lại cho tôi một khuôn mặt như vậy. . . Xin các bác sĩ giúp tôi.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí