Với 1 đứa con gái,ai cũng muốn mình xinh đẹp .nhưng với tôi,tôi chỉ có 1 ước muốn duy ngất là mình có được ngoại hình bình thường như bao người.,không cần quá xinh đẹp chỉ cần có 1 hàm răng đẹp là quá đủ rồi.Ai cũng nói tuổi học trò là tuổi đẹp nhất,đáng nhớ nhất của mỗi người.Nhưng đối với tôi nó là một sự ám ảnh thì chính xác hơn,là sự lo sợ,và có nhiều kỉ niệm buồn.Bạn có hiểu được cái cảm giác lo sợ thường trực khi người khác phát hiện ra khuyết điểm của mình không và với tôi nỗi sợ ấy là hàm răng kém đẹp của mình.Cũng vì thế mà tôi rất ít nói,ngại giao tiếp với mọi người,luôn tỏ ra khó gần vói mọi người.Vì tôi sợ mỗi khi tôi nói hay mở miệng ra thì họ sẽ chỉ chú ý tới khuyết điểm của tôi.Thậm chí đã có người nói với tôi là " mày bị tự kỉ à","chẳng thấy mày nói nhiều,hay răng xấu à"...tôi quen rồi.Cảm giác ấy đáng sợ lắm bạn biết không.Tôi muốn cười thật thoải mái,muốn có nhiều bạn hơn...muốn trò chuyện với mọi người nhưng có lẽ dào cản duy nhất là khuyết điểm này(răng xấu)
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí