HỒ SƠ DỰ THI
NGUYỄN THỊ NỞ
Mã thí sinh:JW51396
Thân gửi Bệnh Viện Thẩm Mỹ JW HÀN QUỐC. Em là Nở, năm nay em 21 tuổi hiện đang là sinh viên năm cuối trường Đại học Kinh Tế Đà Nẵng. Em sinh ra và lớn lên trên vùng đất nghèo thuộc ven biển của tỉnh Quảng Ngãi, bố mẹ em đều là những ngư dân đầu đội nắng, chân lội nước để kiếm từng con cá, con tôm để có thể mưu sinh cuộc sống để lo cho các con ăn học. Con người không ai là hoàn hảo cả, được cái này thì lại mất cái kia. Đối với bản thân em cũng vậy.Em may mắn được gia đình yêu thương nhưng lại kém may mắn về ngoại hình. Mọi người cũng được biết Thị Nở trong tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao đúng không ạ. Em của ngày nay được mọi người gọi là Thị Nở phiên bản lỗi vậy.“Thị Nở của Nam Cao còn có Chí Phèo, còn mày thì không có ai, con răng QUỐC BÀN.” Có thể nói nó đi sâu với em cho đến tận bây giờ, chỉ vì ngoại hình em xấu xí mọi người xa lánh em, khi dễ nói em đáng thương, lúc nhỏ em vô tư em không cho rằng điều mọi người nói là xấu nhưng khi lên 10 em đã nhận thức được mọi chuyện. Mọi người hay gọi em bằng cái tên “ Con nhỏ răng hô” or “ răng quốc bàng” em cảm thấy như bị xúc phạm vậy, có lần em bị các bạn trong lớp chọc cho đến khóc lúc ấy em chỉ muốn nghỉ học mà thôi, nhưng nghĩ đến bố mẹ, em trai em chưa lần nào để điều đó xảy ra, chỉ biết ôm mặt mà khóc mà thôi. Cứ thế trôi qua cho đến khi em lên cấp 3, một biệt danh mới lại xuất hiện. Em cứ nghĩ mình cố gắng, mình thân thiện mọi người sẽ không bàn tán hay phán xét về ngoại hình của em nữa. Nhưng không, mọi thứ vẫn cứ lặp lại,lần này em thấy mình tủi thân hơn khi mọi người gọi em “ nhỏ nạo dừa” vì em bị hô nên các bạn trong lớp nói em rằng “ sau này mày không thất nghiệp được đâu, với răng như thế đi nạo dừa thuê cho người ta có tiền lắm đó mà giúp mày bớt hô, mày đã xấu rồi ba má mày đặt cái tên còn xấu hơn vậy”. Lúc ấy em chỉ muốn chạy lại và đấm cho tụi nó tơi bời thôi, nhưng em chỉ biết nghĩ vậy thôi chứ không dám. Mọi việc xảy ra với em hằng ngày làm em nhiều lúc như không muốn có mặt trên đời này nữa vậy. Em không biết mình quá ngu ngốc không khi nghĩ đến chuyện đó. Giai đoạn bước chân vào ngưỡng cửa đại học, khi phải xa nhà sống cuộc sống không có GĐ bao bọc che chở nó rất chông gai với bản thân em. Năm nhất vào trường chỉ 1 mình em tên Nở nên giảng viên và các bạn luôn để ý đến em, và bắt đầu những lời xì xào bàn tán về con nhỏ nhà quê xấu xí tên Nở trỗi dậy như một chủ đề hot. Em cảm thấy mình không đáng để bị như vậy, nhưng biết sao được em không thể bịt miệng các bạn được. Áp lực dồn lấy áp lực, vào thời điểm 2015 học đại học nên cũng phải tự lo tan 1 phần để ba má đỡ vất vả, em chạy đi xin việc ở rất nhiều nơi nhưng không một ai nhận bởi người ta nhìn em và bảo rằng “ Em không có ngoại hình, nhìn em nhỏ như thế này, A/C nghĩ em không đủ sức làm được”. Đạp xe đạp đi hết quán này đến quán khác vẫn không ai nhận, thất vọng về bản thân và có đôi chút oán hận cuộc đời vì sao lại bất công với em rồi em tìm một góc nhỏ của thành phố khóc như một đứa trẻ vậy á. May mắn cũng mỉm cười đến khi em được nhận làm ở một quán ăn với mức lương 1 triệu 1 tháng làm ngày 5 đến 6 tiếng đồng hồ. Rất vui khi được nhận vào làm, anh chị chủ cũng thương bởi em siêng năng, nhanh nhẹn nhưng chỉ có điều khi đi làm em phải đổi tên, không thể để tên Nở được, em cũng bảo rằng tên ba má em đặt sao để vậy anh chị ạ, anh chị đáp rằng “ em đã như thế này mà cái tên lại như thế mọi người không ưa em đó, nên từ nay anh chị gọi em là Ngọc nha.” Và thể em gắn liền ở quán được hơn 3 tháng khi em tìm được công việc mới để phù hợp với thời gian học của em trên trường. Cái thời gian khó khăn nhất của em là vào năm 2 và năm 3 khi bị giảng viên và các bạn chọc trên lớp. Em nhớ như in cái câu nói của thầy dạy tiếng anh a2.2 “ Bố mẹ hết tên đặt à em, đã xấu như vậy mà còn đặt cái tên Thị Nở.” Thầy vừa dứt câu bao ánh mắt nhìn em và cười rộ lên, em chỉ biết cắn răng chịu đựng mặt dù mặt đã đỏ lên và cả người run cầm cập, tại em ức. Từ hôm đó em đi học rất sớm và chọn cho mình 1 chỗ ngồi trong góc để mọi người không để ý đến em nữa để khỏi chọc em. Cái cảm giác khi đứng trước lớp và bị mọi người trêu chọc cười ngão ghê nó kinh khủng lắm ạ. Lịch sử lại lặp lại khi đến năm 4 đại học 1 bạn nam trong lớp lấy hình của em đăng lên trang lớp và bảo em là “ con bé mỏ cẩu” khi nhìn thấy tấm hình và dòng stt em bực điên cả người và nhắn tin nói bạn đó nhưng các bạn trong lớp lại ùa vào cmt và cười hả hê, em không hiểu tại sao các bạn lại lấy em ra làm trò vui đùa như vậy. Vào buổi học thuyết trình môn kế hoạch em lại bị 1 thầy giáo chọc em trước lớp với cũng câu nói như thầy anh văn vậy. Em chỉ biết cúi mặt im lặng trong tiếng cười giòn giã của mọi ngừoi mà thô. Hôm nay em được biết về nệnh viện thẩm mỹ JW HÀN QUỐC này, em mong rằng may mắn sẽ mĩm cười đến với em như 5000 bạn trước đó vậy. Để cuộc sống em sẽ được thay đổi, mọi người sẽ không phải cười chê em nữa và sau khi ra trường tìm được CV làm ổn định để phụ giúp được ba má ạ. EM xin chân thành cảm ơn ạ! Chúc bệnh viện ngày càng thành công và phát triển hơn nữa.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí
0 lượt bình chọn
TOP BÌNH CHỌN