Kính gửi ban giám đốc cùng toàn bộ ekip chương trình nhan sắc mới- khởi đầu mới.Em tên Lê Văn Thọ em ở miền tây Long An , nơi mà bao đứa trẻ sinh ra đều có một tuổi thơ êm dịu và ngọt ngào.Còn em từ lúc sinh ra đã không trọn vẹn như bao người sống lúc nào cũng mang một tâm hồn
buồn bả và mặc cảm mà không ai hiểu,e đã phải cố gắng sống với nổi niềm và tự ti đó. Sau đây e xin kể về tuổi thơ mà e đã trải qua như thế nào, đã phải cố gắn đầu tranh tâm lý để tiếp tục sống.
Hai mươi mấy năm trời sống trong lo toan mọi thứ chưa một lần nghĩ gì lớn lao cho bản thân, nhìu khi cũng muốn làm ăn như mọi người để phát triển cuộc sống nhưng lại gặp nhiều khó khăn , cái ăn lo còn không nổi thì dám nghĩ gì nữa.
Từ lúc lọt lòng đã không cha không mẹ bị bỏ rơi trong bệnh viện Từ Vũ được người ta xin về nuôi, cái ngày được đặt chân với người mẹ mới trên mình không một mảnh áo ma được quấn trong giấy báo ,rúng con chưa rụng ai cũng nghĩ chắc mẹ nuôi không sống được. Nhưng cũng may e đã được sống với mẹ, từ nhỏ không được mẹ cho đi tiêm phòng đầy đủ nên người e yếu ớt hay bệnh. Cái ngày mà được đi học đứa trẻ nào cũng vui cũng ba mẹ còn e thì không mà luôn là tâm điểm trò cười cho mọi người. Đi đến đâu cái tên "Thọ khùng"cũng gắn liền với e ,r mọi người sẽ biết tại sao e lại có cái tên đó. E sẽ không trách hay buồn khi mình được sống cùng mẹ nếu không có mẹ sẽ không có cuộc đời con vì cuộc sống này mình không có quyền lựa chọn số phận hay hoàn cảnh sống. Đôi khi cũng thầm trách sao ông trời lại để cuộc đời con lạc lõng như vậy.
Lớn lên cũng đc đi học như những đứa trẻ khác nhưng không học được bao lâu thì phải nghỉ , tại bạn bè cứ trêu chọc e là con "bà khùng" rồi e đánh bạn bị phụ huynh mời. Thế là e phải nghỉ học đến mãi 9 tuổi e mới vào lớp một lại, cứ thế rồi e cũng hoàn thành cấp ba.
Hiện giờ e đang ở với mẹ và dì mẹ e năm nay 75 tuổi r mẹ bị bệnh tâm thần phân liệt sức khỏe đã yếu , bệnh cứ hành mẹ nói suốt ngày không ăn không ngủ làm e đau cả tâm cang ma không biết làm sao. Mẹ đã lảng tai nói gì cũng không biết mỗi tháng được nhà nước hỗ trợ 540 nghìn . Còn dì cũng khờ khạo không biết như người khác giờ e phải làm lo cho mẹ và dì . E còn bà dì nữa e của mẹ luôn nhưng minh mẫn hơn dì làm giấy tờ đất đứng tên hết giờ không cho e trong khi nuôi mẹ và dì mà không được hưởng gì .
Còn về phần của e là e sinh ra đã hô bẩm sinh và còn bị viêm lợi từ nhỏ đụng nhẹ đã chảy máu răng , bị viêm lợi nên hơi thở cũng có mùi nên e rất ngại khi giao tiếp với mọi người. Bạn bè đặc cho e cái tên"Thọ họ hô" e cũng buồn nhưng biết sao giờ ,có nhìu lúc e nghĩ sao cuộc sống mình lại khổ và bất hạnh như vậy có lúc e muốn chết đi cho rồi nhưng nghĩ lại không ai lo cho mẹ và dì. Tuy là cuộc sống e không may mắn nhưng bên ngoài vẫn còn nhiều người khổ hơn e nên e cũng thường giúp đỡ các cụ già bán vé số bằng những gì e có thể vì bên ngoài vẫn còn nhìu người khổ hơn e.
E còn mang trong mình căng bệnh lõm lồng ngực bẩm sinh nên làm việc gì nặng e rất mệt muốn đi lm xa nhưng không ai lo cho mẹ già ở nhà làm hồ hay ruộng thì sức khỏe không có. Mới đây hai năm e lại mang vào người căng bệnh viêm gan B mỗi tháng phải uống thuốc giờ e chỉ mong sao mình khỏe mạnh lo cho mẹ.
Giờ e chỉ mong sao chương trình xem xét trường hợp của e giờ e chỉ mong sao mình có sức khỏe lo cho mẹ là đủ rồi,mong chương trình hay nhà hảo tâm nào giúp đỡ để e có thể vượt qua khó khăn trong cuộc sống để làm những việc có ít cho mọi người.
Cuối lời e chúc chương trình thành công tốt đẹp và chúc mọi người nhiều sức khỏe.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí