HỒ SƠ DỰ THI
Giàng Thị Tiếng
Mã thí sinh:JW51620
Chào chương trình Nhan sắc mới khởi đầu mới! Em tên Tiếng, là một cô gái dân tộc Mông, sinh ra trong một gia đình đông anh chị em,hoàn cảnh khó khăn và lớn lên ở miền núi nghèo của tỉnh Tuyên Quang. 27 năm trôi qua, em lúc nào cũng cảm thấy tự ti về bản thân. Mỗi người 1 hoàn cảnh, nhiều bạn sinh ra trong lành lặn, xinh đẹp nhưng vì một lí do nào đó không may đã bị cướp đi khuôn mặt xinh xắn ấy.Nhưng riêng em ngay từ khi mẹ sinh ra, em đã là một cô bé còi cọc, có khuôn mặt quá nhỏ, da mặt toàn tàng nhang lốm đốm đen như mụn ruồi, trán rôi, mắt lồi, răng vẩu, em chưa bao giờ dám nở nụ cười vì khuôn miệng, răng của mình quá xấu. Ngày còn nhỏ đi học toàn bị bạn bè trêu là Khỉ, rồi chẳng có ai chơi cùng, tất cả mọi thứ cứ diễn ra như thế,ngày này qua năm nọ, mọi thứ cũng thành thói quen. 12 năm đèn sách lầm lũi chơi 1 mình, rồi năm đó em cũng đậu vào trường Học viện Báo chí và Tuyên truyền,bố mẹ đều rất mừng và đặt kỳ vọng vào em rất nhiều. Vì cả bố mẹ em đều không nói được tiếng phổ thông, nên có được cô gái đậu đại học là điều khiến bố mẹ em rất tự hào. Bản thân em luôn hứa với lòng rằng nhà hoàn cảnh, bố mẹ già hay ốm đau, nên em cố gắng học thật tốt rồi ra trường đi xin một công việc bình thường,ổn định, phù hợp tấm bằng em học ra để phụ giúp bố mẹ, anh chị em. Nhưng tính đến thời điểm hiện tại em ra trường được gần 5 năm, công việc vẫn chưa có. Em đã xin việc ở rất nhiều nơi, từ những chỗ phù hợp với tấm bằng em học ra, cho đến những công việc lao động phổ thông, nhưng tất cả đều không được. Không phải vì em không có năng lực mà là em không có nhăn sắc.Có lần em nộp hồ sơ qua mạng, nhà tuyển dụng nhìn hồ sơ rồi đều gọi em, hẹn đến phỏng vấn vì hồ sơ của em phù hợp chỗ họ đang tuyển nhưng khi đến nơi họ đều từ trối, em biết lý do nhưng về chỉ biết khóc và tự trách bản thân. Có lần em bỏ công việc vì không vượt qua được sự tự ti khi bị chê bai, lãnh đạo em nói rằng làm công việc của em năng lực tốt thôi chưa đủ, còn phải có nhan sắc. Đầu năm 2016 em đã bị 1 căn bệnh đó là Lao hạch trong bụng, phải mổ 2 lần, vết mổ dài 14 cm, đó cũng là nỗi ám ảnh của em. Bây giờ em mang theo vết sẹo lồi đó cả đời, đó cũng là trở ngại khiến em không dám mơ đến việc sau này sẽ lấy chồng. Nếu có ai đó nói rằng xấu không phải là cái tội, thì em lại nghĩ khác đi. Xấu là một cái tội rất lớn đối với bản thân và tương lai của em. 27 năm qua em đã quá thấm với ngoại hình xấu của mình, chính bản thân mình còn thấy mình xấu xí thì mọi người cũng cảm nhận vậy thôi. Người ta cũng chẳng muốn tiếp xúc với một đứa con gái xấu, nên em cũng chẳng có cơ hội để thể hiện bản thân. Chính vì ngoại hình xấu xí mà để thực hiện ước mơ cũng không thành, từ nhỏ em luôn ước mơ làm du lịch thực hiện homstay tại nhà cho khách phượt, khách du lịch nhưng vì xấu em cũng không dám tiếp xúc với khách. Khi biết được ước mơ của em có nhiều người khách, các nhà kinh doanh nhỏ,cán bộ huyện đều muốn gặp em để trao đổi. Em từ trối vì bản thân không tự tin để gặp bất kỳ người nào. Em thấy mình thật sự bị strees, bị tự kỷ vì sự xấu xí của mình. Hoàn cảnh gia đình em rất nghèo, Bố mẹ em đều làm nông dân, đến vụ mùa thì ra đồng cấy ruộng, sau vụ mùa cũng chỉ loay hoai ở nuôi gà, giờ cũng già sức khỏe yếu hay ốm đau. Do đó, giấc mơ được phẫu thuật thẫm mỹ đối với em quá xa vời. Chương trình mang đến cho em một cơ hội và tia hy vọng lớn. Có thể sẽ có những mảnh đời, những hoàn cảnh trớ trêu hơn em cần được được giúp đỡ, nhưng em vẫn mong bản thân mình có cơ hội thay đổi hiện tại. Nếu được phẫu thuật thẩm mỹ, em sẽ thật tự tin bước ra để thực hiện ước mơ của mình là theo đuổi ngành du lịch, homstay như em hằng mong muốn. Em kính mong Chương trình cho em một cơ hội để có thể viết tiếp giấc mơ tươi đẹp của cô gái 27 tuổi. Em xin chân thành cảm ơn.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí
0 lượt bình chọn
TOP BÌNH CHỌN