Kính gửi chương trình nhan sắc mới-khởi đầu mới.
Em tên là sáng đến từ đaklak hiện tại đang là sinh viên năm nhất trường Đại học Nha Trang.Em vỗn là môt người lạc quan nhưng tự lúc em lên cấp ba cho đến khi em bước chân vào giảng đường đại học học thì dường như em đã không còn được hồn nhiên như trước. Sinh ra trong một gia đình có 5 người gồm ba, mẹ, hai chị gái và em.Ba mẹ em làm nghề canh tác cà phê nhưng cuộc sống chỉ đủ sống cho đến nay bắt đầu từ lúc khi em còn là học sinh tiểu học.Mẹ em đã bị đau nặng phải chạy chữa tứ phương kể từ đó để lại vườn cà cho ba một mình canh tác, thương mẹ, ba cũng không kể chuyển về mẹ cho em nghe. Chỉ biết nguồn chi tiêu trong nha từ một mình ba lo toan từng ngày mà kiếm ra cho đến nay, cung may mắn thay là mẹ em đã tiến triển tốt sinh hoạt bình thường với gia đình nhưng lại không thể lao động làm công việc nặng nhọc.Nguồn thu nhập trong nhà chỉ đủ đầu tư cho cây trồng,lo cho em ăn học và viện phí thăm khám mỗi đình kì cho mẹ.Câu chuyện buồn của em bắt đầu từ khi, em còn là học sinh tiểu hiểu học vì thiếu mẹ tự nhỏ mình ba cũng khổng thể dành nhiều thời gian quan tâm chăm sóc cho em được nên lúc thay răng, đều do em tự mình nhổ lấy vì không có khoa học kể từ đó nên đẫn đến hàm răng hô không đều, hồi học lớp 5 trong lúc với các bạn tập văn nghệ,em với bạn thân trốn dưới học bàn chơi ô ăn quan.Vì giật mình bởi tiếng quát của cô nên em bị đập đầu vào chân bàn, để lại một vết sẹo dài 1cm trên chân mảy phải.Tiếp đến là lúc em học thpt trong một lần phụ ba chuyển cà bằng xe đẩy không may bị trượt chân khiến, càng xe đập vào miệng, khiến 1 chiếc răng trên của em mẻ một góc, để lại cho em một vết xẹo trên mép, nỗi buồn của em bắt đầu từ lúc khi em học lớp 11 bị bạn bè chê cười vì một thằng sứt mày mẻ răng như mà cũng đòi thích bạn gái trong lớp.Từ đó em dường như mặc cảm đánh mất đi sự hồn nhiên, ngày càng tránh xa mọi người không kết bạn với ai ngoài mỗi, bạn thân được coi là chí cốt từ nhỏ cho đến nay bước chân vào giảng đường đại học mặc dù bản thân em rất thích hát trước đám đông, nhưng vì tự ti nên em không giám đăng kí để thể hiện bản thân luôn trốn tránh đám đông, ngại giao tiếp đặc biệt là với các bạn nữ.
Hôm nay viết ra tâm thư này, em thật sự rất mong nhận được sự giúp đỡ.Và cảm ơn vì có một diễn đàn như thế này để em có thể nói ra hết trắc lòng bấy lâu
Cuối thư em mong đây là câu chuyện bí mật giữa bản thân em với chương trình và em cũng không muốn ba mẹ biết.Em xin cảm ơn
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí