Đã nhiều lần tôi bật khóc oán hận ông trời tại sao tôi được sinh ra với gương mặt có hàm răng hô tồi tệ đến vậy. Ở trên cao ông có thấu hiểu nỗi khổ của tôi hay không?
Tôi nhớ như in những năm tháng tuổi thơ trôi qua trong buồn tuổi. Suốt thời gian đi học, tôi bị bạn bè trêu chọc, cô lập, tôi lầm lủi đi học một mình, chúng gọi tôi với cái tên mà tôi rất câm hận: "con nạo dừa". Đến giờ đây mọi người vẫn gọi như thế. Cũng vì hàm răng hô mà cuộc sống của tôi luôn gặp điều thị phi oan ức, cái gì xấu cái gì sai người ta vẫn ép cho tôi. Tôi sống chân tình thật thá tốt bụng mà sao mọi người vẫn xa cách. Họ ngại trò chuyện, tiếp xúc với tôi. Bởi lẽ nhìn hàm răng hô người ta luôn liên tưởng đây là một con người dữ dằn, xấu xa lắm chuyện. Trong gia đình ngoài xã hội, tôi luôn gặp sự thiệt thòi. Bởi hiểu được điều đó nên tôi sống khép kín, không dám đi đâu đến đâu. Nơi nào có tôi sẽ trở thành mục tiêu để người ta mang ra đàm tiếu chế nhạo. Ngày con gái tôi tốt nghiệp đại học, tôi cũng không dám đến dự vì tội nghiệp cho con khi có người mẹ có hàm răng như thế này... Khi tôi viết tâm thư này, tôi biết tôi đang mò kim dưới đáy biển nhưng tôi vẫn hi vọng. Hi vọng một sự mầu nhiệm đến với tôi. Biết đâu sự mặc cảm của tôi sẽ chạm đến trái tim của ai đó sẽ giúp tôi thoát khỏi cuộc sống nặng nề này. Tôi muốn được cười, được nói, được sống cởi mở, chan hòa như bao người khác, nhưng xã hội không cho tôi hòa nhập...
Tôi cảm ơn chương trình đã cho tôi một lần nói ra hết những điều tồi tệ nhất của bản thân mà bao năm qua tôi giữ chặt trong lòng. Mong chương trình vẫn sẽ mãi đồng hành trong cuộc sống để những người có số phận kém may mắn như tôi sẽ tự tin nở nụ cười. Tôi xin cảm ơn rất nhiều.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí