HỒ SƠ DỰ THI
Võ Ngọc Hương Giang
Mã thí sinh:JW52178
" Em thật xấu xí." Em là Võ Ngọc Hương Giang, 19 tuổi. Hiện em đang là sinh viên Trường Đại học Ngân hàng TP.HCM. Lúc nhỏ em là một cô bé khá xinh xắn, mọi người ai cũng khen em đáng yêu, đặc biệt là ba mẹ và những người chị yêu quý của em. Nhưng hoàn cảnh thật trớ trêu, lúc 5 tuổi em bị bỏng lửa nặng, và hậu quả để lại là khuôn mặt em mãi mãi không thể giống như mọi người, gương mặt đầy những vết sẹo lồi lõm biến dị, cổ tay và cánh tay đầy những vết sẹo lớn. Nhìn lại những tấm ảnh lúc đó và bây giờ, vết sẹo ám ảnh em trong suốt 14 năm qua. Khuôn mặt sẹo ấy không phải không xinh, mà thật sự rất xấu. Nếu có ai đó nói rằng xấu không phải là cái tội, thì em lại nghĩ khác đi. Xấu là một cái tội rất lớn đối với bản thân và tương lai của em. Chính bản thân mình còn thấy mình xấu xí thì mọi người cũng cảm nhận vậy thôi. Người ta cũng chẳng muốn tiếp xúc với một đứa con gái xấu, nên em cũng chẳng có cơ hội để thể hiện bản thân. Em chỉ cảm thấy có giá trị khi được trở về bên ba mẹ và những cô chị gái. Với một khuôn mặt như thế ấy thì liệu có bao nhiêu người muốn kết thân với em đây? Khi bắt đầu học cấp 2, thoát khỏi cuộc sống vô tư của một đứa con nít, em ý thức được rằng mình có ngoại hình xấu như nào. Em bị ám ảnh nặng nề với những câu nói chọc ghẹo của những người bạn như "con mặt sẹo kia thật gớm", "nhìn ghê quá",... Thậm tệ hơn là khi đi ngoài đường vô tình gặp những em bé nhỏ, chúng với một vẻ mặt sợ hãi và ríu rít với nhau nói rằng: "ôi quỷ, ma cà rồng kìa". Lúc đó em chỉ biết gượng cười và nghĩ rằng chúng còn nhỏ chưa thấu hiểu được. Từ đó, mỗi khi ra đường lúc nào em cũng bịt kín mặt để tránh mọi người nhìn thấy. Những năm cấp 2 và cấp 3 em chăm chỉ học tập, em nghĩ rằng mình phải học thật giỏi để sau này lớn lên có cơ hội được phẫu thuật thẩm mỹ, giúp mình trở nên xinh hơn. Em luôn cảm thấy buồn, tủi thân bởi xung quanh em có những người chị, người bạn xinh đẹp, họ luôn được yêu thích. Người ta thường bảo: " Cái nết đánh chết cái đẹp", em cũng là một cô gái ngoan ngoãn hiền lành, biết giúp đỡ mọi người xung quanh, thương yêu mọi người,... Nhưng những thứ ấy thì chứng minh lúc nào khi nhìn vào mặt em thì mọi người đều có cái nhìn dè bỉu và muốn xa lánh. Bởi con người có quyền yêu cái đẹp mà, em không trách ai được. Thường về đêm là lúc em hay suy nghĩ nhất, nghĩ về bản thân và tương lai của mình rồi khóc như mưa. Em bên ngoài luôn vui vẻ và lúc nào cũng cười, để cho ba mẹ em không cảm thấy buồn vì sợ em suy nghĩ nhiều. Nhưng trong lòng em là một đống những điều rối bời cần suy nghĩ. 14 năm với khuôn mặt "ma cà rồng", em luôn cố gắng nổ lực học tập, cố thể hiện mình mạnh mẽ để có thể bước tiếp đến những điều tốt đẹp ở tương lai. Và giờ em cũng đã là một cô sinh viên năm nhất. Em cứ nghĩ khi lên đại học thì mỗi chúng ta sẽ trưởng thành hơn, biết suy nghĩ và biết chấp nhận hơn. Nhưng không, đứng trước môi trường mới, em thực sự sợ hãi. Sài Gòn hoa lệ không thuộc về em. Em lạc lõng trong ngôi trường em học, trong kí túc xá em ở bởi em cảm nhận được dường như mọi người không muốn tiếp xúc, giao tiếp với em. Nhưng việc học và tương lai chính là động lực để em không chùn bước. Ngoài việc học, em đã cố gắng xin việc làm thêm kiếm thêm thu nhập để phụ gíup gia đình để ba mẹ em bớt khổ cực phần nào. Nhưng buồn thay, họ không nhận em vì ngoại hình không ưa nhìn. Buồn càng buồn hơn. Em cảm thấy tuyệt vọng vô cùng, khi đã xa vòng tay bố mẹ đến một nơi xa học tập cộng thêm với chuyện em không được nhận làm, lúc đó đối với em như sống trong địa ngục. Đấy chính là cái tội của xấu xí. Hoàn cảnh gia đình em không mấy khá giả. Ba em là thợ đụng, đụng gì làm nấy, lại đau ốm thường xuyên, mẹ em làm lao công cho một công ty gần nhà. Do đó giấc mơ được phẫu thuật thẩm mỹ đối với em quá xa vời. Chương trình Nhan sắc mới - Khởi đầu mới xuất hiện như phép màu kì diệu. Chương trình mang đến cho em một cơ hội và tia hy vọng lớn. Có thể sẽ có những mảnh đời, những hoàn cảnh trớ trêu hơn em cần được giúp đỡ, nhưng em vẫn mong bản thân mình có cơ hội thay đổi hiện tại. Nếu được phẫu thuật thẩm mỹ, em sẽ thật tự tin bước ra nhìn cuộc đời và tự tin trở thành một Giảng viên Đại học như giấc mơ em từng mơ từ thuở nhỏ, để có thể truyền kiến thức và nhiệt huyết của mình cho tuổi trẻ. Em kính mong chương trình cho em một cơ hội để có thể viết tiếp giấc mơ tươi đẹp của em. Em xin chân thành cảm ơn.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí
1 lượt bình chọn
TOP BÌNH CHỌN