"Mình phải làm thế nào bây giờ? Nhiều lúc soi vào gương, mình chỉ muốn chết đi cho hết xấu xí. Cố gắng học tập bao lâu để rồi không xin nổi một việc tử tế. Sắc đẹp với con người giờ quan trọng vậy sao?"
Em là cô sinh viên năm 3 trường đại học Y dược Huế ngành Răng-Hàm-Mặt. Trớ trêu thay em lại bị chính dị tật về khuôn mặt nên rm càng tự ti hơn về bản thân. Em luôn sống khép mình, cô độc với xã hội, đi đâu cũng phải đeo khẩu trang, e sợ khi mình mang bộ mặt này thì mọi người sẽ miệt thị em, nhìn em với một ánh mắt khinh bỉ. Suốt 21 năm đi học, em luôn chịu sự khinh bỉ dèm pha cua bạn bè, mọi người thường lấy khuyết điểm của em ra chọc rồi bỡn cợt. Những lúc ấy em chỉ muốn chết đi cho rồi, em không muốn sống những chuỗi ngày đau khổ như này nữa.Những lúc ấy em càng cố gắng học tập hơn, em ước mơ trở thành bác sĩ Răng Hàm Mặt giỏi để sau này phẫu thuật miễn phí cho những đứa trẻ bị khuyết tật như em. Em đã trả qua cái thứ cảm giác đau khổ này nên chính em là người hiểu những đứa trẻ này. Họ cũng là con người nên họ có quyền được sống hạnh phúc chứ, được tự tin về bản thân chứ nhưng vì ngoại hình đã dập tắt tất cả!!!!!! Em, vì cái khuyết tật sứt môi, hở hàm ếch mà con người của dần dần nhỏ bé hơn, em đã phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật, tình hình có khả quan hơn tí nhưng vẫn không cải thiện nhiều lắm. Em có đăng kí rất nhiều chương trình nhưng họ từ chối, Họ từ chối không phải vì em kém may mắn mà họ từ chối vì em bị khuyết tật sứt môi hở hàm ếch, họ luôn ns vì em đã động dao kéo nên họ ko dám làm. Những lúc ấy em thật sự rất đau khổ, em không biết tương lai em có được phẫu thuật để trở thành một con người hoàn chỉnh không, đêm đêm em luôn nằm mơ mình có khuôn mặt dễ nhìn hơn, có nhiều bạn bè hơn, được nói chuyện vui vẻ hơn,.... Nhưng tất cả chỉ là mơ. Đến ngày hôm nay em được biết chương trình có phẫu thuật cho những đứa trẻ bị khuyết tật như em, em kính mong chương trình cho em cơ hội lần này, được có một " nhan sắc mới, khởi đầu mới"
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí