Em tên Linh, năm nay 20 tuổi. Gia đình em có hoàn cảnh khó khăn và mẹ đã bỏ ra đi khi em 7 tuổi. Ấy vậy mà một cô bé như em vẫn không cảm thấy buồn hay mặc cảm với mọi người xung quanh. Nhờ công nuôi dưỡng sinh thành của ba và địa phương giúp đỡ em đã sống, được đi học rất tốt. Nhưng một cô bé hồn nhiên như thế lên cấp 3, bỗng nhận ra mình không được may mắn và xinh đẹp như những bạn đồng trang lứa khác. Khi mà mỗi bạn đều có một biệt danh dễ thương thì em lại khác. Em bị bạn bè trêu chọc là Linh đen, Linh hô, Linh mũi tẹt, Linh miệng méo. Trang mạng xã hội là nơi lưu giữ những tấm ảnh kỉ niệm thì em lại khác. Từ khi Em biết rõ bản thân mình có khuyết điểm, Em ngại chụp hình và post hình lên đó. Khi những bài học Chí Phèo, Thị Nở ở lớp lại trở thành một bài văn tả về em. Bài văn có một đoạn tả Thị Nở thì mấy bạn quay lại nhìn em và cười. Đó là lần đầu tiên Em cảm thấy mặc cảm, tự ti như vậy. Và những biệt danh ấy đi theo em đến ngày hôm nay. Nó là một vết thương lòng rất lớn, giúp em nhận ra ngoại hình thật sự rất quan trọng. Em mong ước được cải thiện ngoại hình để tự tin thể hiện bản thân, sống đúng chất, bật cánh ước mơ.
“Không có ai được chọn cách mình sinh ra, nhưng ai cũng có quyền sống theo cách mình mong muốn”
Em xin chân thành cảm ơn.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí