Em xin tự giới thiệu,em tên Hồ Cẩm Hằng,năm nay em được 24 tuổi,quê nhà ở Tân Nhựt huyện Bình Chánh,TPHCM,hiện tại em đang phụ tiệm tóc tại quận Tân Bình.Em sinh ra và lớn lên trong gia đình đông chị em và không có điều kiện như các bạn khác.Nên từ lúc nhỏ em đã mang trong mình rất nhiều ước mơ và hoài bảo.Em ước ba mẹ sẽ không phải thức khuya dậy thật sớm bán buôn vất vả lo cho tụi em ăn học,mà thay vào đó là những giấc ngủ ngon!Em ước mai sau này mình sẽ trở thành một cô ca sĩ được đứng trên sân khấu,hát cho mọi người nghe,được mọi người yêu mến và biết đến.Vì khi đó,em được sống với niềm đam mê,sống đúng với con người và cá tính của mình.Em còn nhớ lúc mình còn nhỏ(lúc em học lớp 6),em hay qua hàng sớm chơi và hát vui cùng các bạn,một số người hay chêu chọc về vẻ ngoài của em.Trong đó có người chị dâu con của cô em từng nói với em một câu mà đến giờ em vẫn không thể quên được:’’Đã xấu,nghèo mà bày đặt ước mơ làm ca sĩ,mày và làm được ca sĩ tao đi bằng cái đầu’’.Chính câu nói ấy đã làm cho em rất buồn và tủi thân trong một thời gian dài.Nhưng em lấy đó làm động lực phải thay đổi bản thân ,nhất định phãi thay đổi,để những người đã từng chê bai sẽ nhìn em với một cặp mắt khác.Cho đến khi nộp đơn thi vào các trường đại học và cao đẳng thì em nghĩ ngay đến trường nghệ thuật.Mặc cho các lời tàm tiếu,xì xào,bàn ra nói vào của các bạn,em đã thi đổ một cách vẻ vang.Rồi đến khi em nhập học thì em có nghe mẹ kể với mình về những câu nói của của anh rể con bác nói về em:’’Nghe nói Hằng học diễn viên hả thiếm Út.Mà nhà Út có bàn chưa?’;Mẹ em :’’Bàn gì?’’.Anh rể :’’Bàn phán đó(sổ đỏ,giấy tờ nhà),bán nhà,bán đất đi mà ăn học,nghèo mà bày đặt học diễn viên với ca sĩ,xấu học xong chắc ra ra đóng vai quần chúng,xách dép cho người ta quá.’’Thật sự em đã rất buồn và em biết mẹ em càng buồn hơn vì những lời nói không tốt của anh dành cho con gái mình.Mẹ đã làm mọi thứ có thể,để em được đi học và em rất biết ơn mẹ về điều đó.Mọi người sẽ thắc mắc tại sao em lại học diễn viên mà không phải là thanh nhạc,vì em lúc đó nghe lời mẹ, mẹ thấy em hài hước,nói chuyện lưu loát và lanh lợi sẽ hợp với nghề diễn viên hơn,mẹ nói em cứ học diễn viên mẹ sẽ cố gắng kiếm them tiền cho em học thêm thanh nhạc ở bên ngoài.Em theo học được hơn một năm thì hai đứa em của em một đứa vào đại học,một đứa thì lên cấp 3.Cùng một lúc mẹ không thể lo cho ba đứa,chính vì vậy em đã tạm ngưng việc học lại để mẹ lo cho các em được đẩy đủ và trọn vẹn hơn.Sau đó em về phụ giúp ba mẹ buôn bán quán nước nhỏ và thay thế việc nội trợ để mẹ kiếm tiền lo cho các em.Ngừng việc học không có nghĩa dừng hay kết thúc mọi ước mơ.Những lúc làm xong việc nhà,em tự tập hát để mong một ngày không xa em lại tìm lại ước mơ ấy và thực hiện nó.Bây giờ các em của em cũng đã lớn,cũng sắp hoàn thành việc học.Em lại một lần nữa xa nhà lên thành phố vừa làm vừa học,phụ tiệm tóc thêm để biến những ước mơ đó thành sự thật.Em nghĩ tuy là mình đã 24 tuổi ,so với các bạn trẻ khác là quá lớn nhưng bắt đầu lại mọi thứ sẽ không quá muộn.Em không muốn lúc mình già đi mình sẽ hối hận vì mình đã không thực hiện ước mơ ấy.Mà sẽ rất vui vì tuồi thanh xuân đã được sống được cháy hết mình với đam mê .Trước khi đi,mẹ có nói với em rằng hãy cố gắng hết mình để người ta đửng chê cười, trước kia mẹ cũng muốn làm ca sĩ nhưng do hoàn cảnh của ông bà cũng nghèo khó nên mẹ không thực hiện được.Bây giờ,không những đó là ước mơ còn đang dang dở của em mà còn là của ước mơ mà tuổi thanh xuân cho đến tận bây giờ mẹ không thực hiện được.Em chợt nhận ra và hiểu hơn vì sao dù khó khăn đến cỡ nào nhưng mẹ lại hết lòng và tìm cách giúp em.Nhà em nghèo nên mẹ mong khi em được làm ca sĩ thì cuộc sống cũng sẽ thay đổi và bước sang trang mới.Mỗi lần nhìn thấy em hát,em cảm thấy mẹ rất vui và tự hào về em ,em cũng rất hạnh phúc khi thấy nụ cười của mẹ.Mẹ em cũng hay xem những chương trình như phẩu thuật thẩm mĩ thay đổi cuộc đời, mẹ cũng mong một ngày nào đó em cũng được như họ.Khi biết đến chương trình của mình thì em đã gọi ngay về cho mẹ,mẹ đã động viên em nên tham gia va em rất mong mình được chọn.Em tin vào năng lực của bản thân,ngoài ca hát,diễn xuất em có thể dẫn chương trình và sáng tác.Nếu được thẩm mĩ thành công rồi thì việc chạm tới ước mơ ca hát sẽ không còn xa nữa.Em tha thiết kêu gọi và mong chương trình sẽ cho em cơ hội.Em rất hi vong em sẽ gặp được mọi người tại chương trình và ước mơ ấy sẽ được thành hiện thực..Em xin chân thành cảm ơn chương trình rất nhiều ạ!!!
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí