Thật ra em là một người không chú trọng nhận sắc cho lắm. Nhưng suy nghĩ đó thay đỗi từ hồi em học cấp 2 đến bây giờ, cũng tám năm rồi. Em luôn sống trong sự miệt thị từ bè bạn, chê bai từ mọi người xung quanh. Chỉ vì gương mặt bị mụn nặng do tuổi dậy thì mà em không hiểu vì sao các bạn học lại có thái độ xa lánh. Không những vậy còn thường xuyên dùng những lời lẽ cay nghiệt với em. Điều đó đối với một cô gái vừa mới lớn như em là một sự tổn thương nặng nề. Rồi em bị stress rất nặng dẫn đến bị béo phì, nên lại càng có lí do để đem ra làm trò cười. Thật sự em đã rất tuyệt vọng nhiều lần em muốn tìm đén cái chết để giải thoát cho mình. Nhưng lại không đủ can đảm vì em sợ ba mẹ sẽ đau lòng, họ biết sẽ làm sao. Cũng từ rất lâu rồi em không dám soi gương nữa vì em sợ thấy khuôn mặt này. Em sợ phải đối diện với một ác ma xấu xí. Em dần thu hẹp cuộc sống mình vào một xó xỉnh nhỏ bé. Em từ bỏ mọi mơ ước hoài bão mà đã bị khuyết điểm ngoại hình dập tắt. Hôm nay đọc được bài đăng này và những trường hợp đồng cảnh ngộ đã thay đổi cuộc sống ra sao. Em như tìm lại hi vọng từ chuỗi ngày đen tối. Rồi em sẽ không bị cô lập khỏi cộng đồng, sẽ được làm những mình ước đặc biệt em sẽ được sống một cuộc đời mới của chính mình
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí