Em là Phượng năm nay em 25 tuổi. Từ nhỏ em đả mang một hình thể đẹc đèo đen đúa.
đến khi em học cấp 2 không hiểu sao em càng ngày càng hô ra. tịu bạn hay trêu chọc em là cho mươn hàm răng nạo dừa coi rồi cả đám phá lên cười. e m xấu hổ và tuổi thân vô cùng. em nghỉ nhà mình đả nghèo. ba mẹ mổi người hạnh phúc riêng. mình lại xấu xí. em khóc rất nhiều và không muốn tồn tại trên đời này nữa luôn. thời gian trôi qua. em lớn hơn suy nghỉ ít tiêu cực hơn. em cho rằng thờ i con nít những bạn của em không ác ý. sau đó em lấy chồng. chồng em vẩn hay chê em xấu. một lần nữa em lạc quan nghỉ chồng em nói vậy trêu em thôi. rồi em sinh con. chồng em có người thứ 3 ít quan tâm tới vọ con sau đó cuộc hôn nhân cua e củng tới hồi kết. em đi làm nuôi con. sau đó mẹ em củng bị bệnh teo dây thần kinh mắt. em phải nổ lực nhiều hơn. để lo cho mẹ và con. nhưng khi e làm lễ tân khách sạn củng bị cô chủ chê xấu rồi kiếm ngườ i khác sau đó em làm công nhân. củng bị sắp làm công viêc nhọc nhằng hơn người khác vì trông em không được sáng. em ước gì chỉ cần đẹp một lần thôi củng được. nếu em đẹp mọi thứ sẽ khác. em xin bác sĩ giúp em ạ. đại ơn đại đức em khắc ghi mãi.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí