Từ nhỏ em sinh ra đã là đứa bé không nguyên vẹn, mẹ nhìn em khóc rất nhiều, mọi người trong nhà em điều xa lánh em từ nhỏ chỉ vì em sinh ra bị hở hàm ếch bẩm sinh trong bụng mẹ. Em đã trải qua 2 ca phẫu thuật lúc nhỏ ở bệnh viện nhi đồng nhưng chỉ giúp em khâu vết thương lại 1 phần. Lên 6 tuổi em được đến trường nhưng mọi thứ không như em nghĩ. Em đi học bạn bè xa lánh châm chọc chỉ vì em là đứa bé khuyết tật. Mi thứ tưởng chừng như dừng lại nhưng càng lớn lên em càng nhận thấy những tiếng những câu nói của mọi người làm em sống khép kín hơn không biết thế giới xung quanh ra sao. Bước ra khỏi phòng là khuôn mặt em gắn liền với chiếc khẩu trang đi học cũng vậy nhiều lúc cháu em hỏi em :’ môi dì bị vì vậy ‘ em cứ im lặng mà tìm cách di chỗ khác . năm nay cũng 12 năm em. Đi học nhìn bạn bè vui chơi chụp hình chung với nhau cười nói vui vẻ còn em mọi thứ chắc chỉ là giấc mơ. Năm nay em thi đại học nhưng em sợ cái cảm giác cô đơn sợ cái cảm giác phải nghe những lời trêu chọc của mọi người. Sợ lắm cái cảm đối diện với bản thân mình trong gương. Chỉ vì gương mặt không lành lặn này mà em không thể thực hiện ước mơ làm một nữ công an. Mọi ước mơ ấp ủ từ bé giờ không còn nữa. Hôm nay em đăng ký chương trình này em mong muốn được sống 1 ngày với gương mặt của 1 người bình thường
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí