Sinh ra trong một gia đình đông anh chị em, tôi là đứa khác nhất trong những người con còn lại của ba má. Nên vì thế ngay từ nhỏ tôi luôn có cảm giác tự ti với bạn bè, tôi chỉ thật sự mở lòng với những người tôi thân thiết. Cũng vì vậy mà đến lúc tôi tốt nghiệp đại học vẫn không có một ai để ý đến mình. Tôi còn nhớ rất rõ, có một lần tôi lên xe bus đi học, lúc đó tôi đeo khẩu trang và có ngồi cạnh với một cậu con trai. Cậu ta nói chuyện với tôi vui vẻ lắm, đến lúc tôi lấy khẩu trang ra để tiếp tục câu chuyện là tôi nhận được sự thờ ơ từ cậu ta, cậu ta chẳng thèm nhìn cũng như nói chuyện với tôi. Tôi thật sự bất ngờ với người lần đầu gặp như vậy. Tôi nhận ra một điều có lẽ là vì tôi có nụ cười không được đẹp, tôi bị hô hàm, cười hở lợi nên tôi rất ít khi cười. Chẳng vì thế mà bạn bè tôi hay chọc là tôi đeo khẩu trang chụp hình đẹp hơn nhiều. Tôi biết vậy nên tôi hạn chế chụp hình với bạn bè lắm, tôi sợ tôi sẽ phá hỏng tấm hình của mọi người. Hoặc khi chụp chung với mọi người, tôi luôn giữ bộ mặt hình sự để chụp, nhìn chán cực kỳ.Cứ như vậy tôi mang theo cảm giác tự ti đến bây giờ, tôi không tự tin vào bản thân, đến cả đi phỏng vấn xin việc, tôi cũng nhận được nhận xét của nhà tuyển dụng là ngoại hình thật sự cần thiết. Tôi lại trốn tránh bản thân nhiều hơn.
Tôi biết đến chương trình qua tivi, tôi có xem nhiều bạn có sự thay đổi đáng kể khi được bác sỹ ở bệnh viện phẫu thuật hàm hô. Gia đình tôi không có điều kiện để tôi có thể phẫu thuật hàm hô, vì vậy Tôi viết những dòng này, cũng hy vọng là khi anh (chị) đọc dược những dòng này có thể giúp tôi có thể thay đổi bản thân, bỏ đi sự tự ti của bản thân, để tôi có thể tự tin nhiều hơn trong cuộc sống
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí