Kính gửi các bác sĩ Bệnh Viện JW Hàn Quốc, cùng chương chình" Nhan sắc mới khởi đầu mới" .hôm nay em biết đến chương trình này thật sự e rất vui và hi vọng các bác sĩ có thể giúp e tự tin trong cuộc sống này hơn . E tên châu thị Thùy năm nay e 19 tuổi . Lúc mang thai mẹ e bị cảm rất nhìu mọi người xung quanh khuyên mẹ nên bỏ e đi , nhưng mẹ e tuyệt vời lắm vẫn quyết định sinh e ra cho e đc nhìn thấy thế giới này, Nhưng đổi lại e đã bị dị tật bẩm sinh sức môi lừ lúc sinh ra, Từ lúc sinh ra em đã k đc may mắn như mọi người, e đi học lúc nào cũng bị bạn bè trêu chọc đặt cho em những biệt danh.con mặt ma con mặt quỷ con sức môi con ọ ...thật sự e rất buồn lúc nào e củng tự an ủi mình rằng.họ chọc rồi họ bưa củng chán thôi rồi họ sẽ k chọc nữa , nhưng k mỗi ngày họ lại cười nhạo ăn hiếp và trêu chọc e nhìu hơn, khiến e rất sợ mỗi lúc e đến lớp càng ngày e lại sợ ra đường sợ đến lớp học và càng sợ những câu châm biếm của bạn bè khiến e phải khóc mỗi khi bị chọc, suốt 1 quảng thời gian đi học e k có lấy 1 người bạn trog các hoạt động của lớp e lúc nào củng là người thui thủi 1 mình, và nhường như cuộc đời e chỉ có chiếc khẩu trang chịu làm bạn với e,có lúc e nhìn xung quanh thấy các bạn cùg chơi đùa cùng cười nói với nhau rất vui vẻ, lúc đó e chỉ ước ông trời có thể làm khuôn mặt như bao bạn bè dù chỉ 1 ngày để e có thể chơi đùa cùng các bạn có thể cười nói như 1 đứa trẻ hết 1 ngày rồi e sẽ trả lại, nhưng điều ước đó quá xa vời với e,và rồi năm 5 tiểu học của e đã qua và e lại bước cánh của trung học lúc đó bạn bè mỗi trường tời nhìu hơn những ánh mắt những lời trêu chọc đến với e lại nhìu hơn,mỗi ngày đi học về lúc nào về e củng trùm chăn khóc 1 mình mà k cho ai bít lúc đó thật sự e rất buồn và mệt mỏi với cuộc sống này,e nghỉ mặt e bị vậy có làm gì các bạn đâu e chỉ muốn đến trường để đc học thật giỏi để sau này đi làm kiếm tiền giúp gd và chăm sóc mẹ như lúc mẹ thức ngày thức đêm chăm sóc e hồi nhỏ thôi mà,nhưng các bạn lại k cho e cơ hội đó chèn ép e đến mức e có cảm giác ngột thở, rồi e quyết định chọn cách giải thoát cho mình là nghỉ học để họ k nhìn thấy e nữa và họ sẽ k chọc nữa, nghỉ học rồi e đi xin vc làm để phụ giúp ba mẹ nhưng khuôn mặt của e để tìm 1 công vc rất là khó e xin chỗ nào họ củng k nhận ra đường ai củng nhìn vào mặt của e rồi chỉ chỏ bàn tán to nhỏ về e, lúc đó e chỉ biết im lặng và đi thật nhanh và nỗi sợ nhất của e là mỗi khi gặp những bị những đứa trẻ em nhìn thấy trong mỗi lần e không có khẩu trang thì mấy em cứ nhìn vào mặt e khóc và la lên ma kìa lúc đó e rất sợ và chạy đi thật nhanh để các e ấy không sợ nữa, và trong 1 thời gian e ở nhà để trông e và phụ việc nhà giúp mẹ . Vô tình e được biết đến chương trình phẫu thuật thẩm mỹ miễn phí từ Bệnh viện JW Hàn quốc. e mạnh dạng viết tâm thư này với hi vọng rất nhỏ nhoi mong rằng ban tổ chức có thể thấu hiểu được nỗi lòng của em giúp e có thể thay đổi diện mạo mới 1 cuộc sống mới giống như tên của chương trình " Nhan sắc mới khỏi đầu mới"
Xin cám ơn vì đã có chương trình này. Để những người kém may mắn như em và mọi người để có cơ hội thay đổi 1 cuộc sống mới .
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí