Mình là giáo viên tiểu học, sinh năm 1990, năm nay 30 tuổi.
Mình nhận thức được khuôn mặt không được bình thường khoảng năm cấp 2..các bạn đặt tên mình theo tên hàn quốc là trinh răng hô, các bạn lúc ấy còn rất nhỏ mình biết các bạn không hề cố ý chỉ là đùa vui thôi nhưng từ lúc ấy mình đã ý thức về ngoại hình của mình và mặc cảm dần dần cho đến năm cấp 3 thật lòng mình rất sợ người khác trêu về hàm răng của mình.
Cuộc đời mình lặng lẽ trôi đi, đi học, đi làm đến tận bây giờ mình vẫn luôn chỉ muốn 1 mình, rất ngại tiếp xúc, gặp gỡ người khác đặc biệt đứng trước đám đông, mình biết răng hô không phải vấn đề đáng nghiêm trọng so với khó khăn của nhiều người khác nhưng nó ám ảnh trong đầu mình rất nhiều, gặp ai có hàm răng đều và đẹp mình luôn ao ước được như vậy....
Thật sự mình rất vui khi biết có phẫu thuật răng hô, nhưng khi biết chi phí để mổ mình hơi chùn bước tí xíu vì so vs mức lương của mình thì phải rất lâu rất lâu mình mới tiết kiệm đủ ..nhưng không sao cả, nếu may mắn mình được bệnh viện chọn, thì đó là phép lạ ông trời ban cho mình, còn không mình sẽ cố gắng dành dụm, nhất định vài năm nữa, mình sẽ gặp bác sĩ Dung, là ông bụt giúp đỡ rất nhiều bạn... dù chỉ một lần nhìn vào gương với hàm răng bình thường...mình cũng sẽ cố gắng làm.
À, ngày nào mình cũng xem chương trình,lấy động lực để dành dụm tiền cơ đấy...hihi
Cảm ơn bác sĩ Dung, cảm ơn bệnh viện và ê kip chương trình rất nhiều ạ !!
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí