Em xin kính chào ban tổ chức chương trình " Nhan sắc mới- Khởi đầu mới" cùng toàn thể đội ngũ nhân viên bác sĩ bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc.
Em tên Lan 28 tuổi, quê ở Đồng Tháp là mẹ 3 con rồi và hiện đang sinh sống ở Malaysia. Em đăng ký tham gia chương trình với hi vọng được sự hỗ trợ từ các y bác sĩ thẩm mỹ cải thiện lại dung mạo của mình, để không còn tự ti về khuôn mặt nữa, cũng để cố gắng thực hiện ước mơ dang dở thời học sinh.
Ước mơ của em là được trở thành thông dịch viên cho các tour du lịch, thế nên 2012 em đã đăng ký thi vào ngành ngôn ngữ học & quản trị du lịch của 2 trường đại học khoa học xã hội nhân văn và cao đẳng kinh tế đối ngoại, nhưng do diện mạo không dễ nhìn cộng thêm gia đình khó khăn nên mặc dù em đậu được ngành mình yêu thích nhưng vẫn không thể tiếp tục học lên, thay vào đó là phải đi làm xa quê. Nghe tiếng là ra nước ngoài làm việc nhưng người Việt ở quê như tụi em sang đất khách vẫn phải làm việc cực lực, khổ cực gấp đôi so với người bản địa mình, phần vì không hiểu ngôn ngữ nước bạn, phần vì không quen phong tục tập quán nên thời gian đầu rất vất vả, hiện giờ tuy đã đủ ăn đủ mặc không còn thiếu thốn như lúc trước nữa nhưng ước mơ được đẹp hơn mình hôm qua, được 1 ngày theo đuổi nghề thông dịch tiếng vẫn không tắt lụi, vẫn âm ỉ cháy trong em.
Ngày xưa lúc còn thời học sinh cấp 1 ,2 bạn bè thường trêu đùa em là " nhái", " tư chu" bởi xương hàm em bị hô, môi dày thâm không viền, mặt gãy mũi tẹt, nhưng thời đó em vẫn hồn nhiên vẫn không để ý nhiều đến lời chê bai nên thành tích học tập luôn là học sinh giỏi. Mãi đến lúc dậy thì năm lớp 10, con gái đến tuổi hay mơ mộng thì có 1 lần em tình cờ nghe được 1 bạn nam cùng lớp( người em thầm mến) nói với các bạn khác là "môi em y như cặp xúc xích bẻ đôi, nhìn hết muốn ăn thịt bò" lúc đó em thật sự rất sốc, hoang mang và ảnh hưởng luôn quá trình học tập của em. Em bắt đầu ngại ở chỗ đông, ngại nổi bật, sợ sệt mỗi lần lên bục trả bài hay phát biểu ý kiến vì lúc đó em sẽ đối diện với rất nhiều cặp mắt của bạn học, run và tự ti về gương mặt của mình, không tham gia các tiết mục văn nghệ trường, hay suy nghĩ linh tinh, khóc tự hỏi vì sao lại nghèo mà còn xấu như vậy, dần dà thành tích trượt dốc mãi đến cuối năm 12. Nhưng không vì thế mà em bỏ đi ước mơ của mình, cuối cấp ba thời điểm thi tốt nghiệp em gặp tai nạn xe máy phải nằm viện nên xin đặc cách kỳ thi tốt nghiệp, sau khi xuất viện em cùng ba khăn gói lên Sài Gòn luyện thi đại học. Mãi cho đến biết là mình không có điều kiện học tiếp thì em đi làm công nhân ở Đồng Nai , Bình Dương rồi sau đó sang làm ở Malaysia.
Hiện giờ em đã lập gia đình, có 3 bé xinh xắn nhưng ngày đêm vẫn ôm mộng được đi học lại, thay đổi gương mặt để học tiếp ngành yêu thích( vì ngành du lịch liên quan đến ngoại hình) , nhưng muốn thay đổi ngoại hình cần 1 số tiền rất lớn, em giờ đã là mẹ cần lo cho tương lai con mình nên chuyện phẫu thuật đặc biệt là những cuộc đại phẫu là ngoài khả năng của em, ước mơ lớn cho sau này nữa là em sẽ học sâu thêm nhiều thứ tiếng như tiếng hoa, tiếng malay, rồi dẫn 1 vài tour ngắn Việt-Đài, Việt-Mã hay ngược lại, cao xa hơn nữa nếu có thể em sẽ mở 1 quán ăn nho nhỏ ở Malaysia chuyên về ẩm thực Việt Nam, chính em đứng quán giới thiệu những món ngon của Việt Nam đến với nước bạn, dăm ba năm tới mọc thêm 1 góc quán nhỏ xíu ở Việt Nam đem sầu riêng, cơm Nasi lemak nổi tiếng người Mã về cho người Việt mình được thưởng thức.
Mỗi con người đều có ước mơ, mơ ước em canh cánh 20 mấy năm nhưng đến giờ vẫn chưa thực hiện được, hy vọng tâm thư của em sẽ được chuyển đến ban tổ chức và các bác sĩ thẩm mỹ, cho dù có may mắn được chọn hay không em vẫn rất cảm ơn chương trình này, 1 chương trình rất ý nghĩa thực tiễn, nếu vẫn chưa có cơ hội khởi đầu nhan sắc mới thì em vẫn không buồn nản lòng vì em biết cơ hội này sẽ đến với những trường hợp khác thật sự cần hơn em. Xin chúc ban tổ chức, nhà tài trợ, các ca nghệ sĩ cũng như đội ngũ bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc 1 cái tết vui vẻ, mỹ mãn hạnh phúc.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí