Em tên là Phan Quân em lớn lên ở một vùng đất đầy nắng và nước khi hậu không được tốt như mọi miền, khi em lên lớp 2 cha em đã chết sớm vì đi biển nên mất xác không tìm được xác của ba từ đó em rất buồn và không có động lực để bước tiếp cho con đường em phải cố gắng sống với em mẹ em và gia đình. Tới lúc em đi học em thấy ai cũng có ba và mẹ hạnh phúc nhưng em chỉ còn mẹ gia đình lại nghèo mà mình mang thân phận một cậu bé ốm mà còn không có ai bên cạnh ai ai cũng trêu chọc em là bê đê nhiều lúc em muốn mình chết đi để rồi không còn ai trêu chọc và đều giỡn với mình với 2 chữ bê đê mình sinh ra đâu muốn là như vậy đâu , sau đó em cố gắng sống vì mẹ để rồi cho mẹ vui, mẹ lúc đó nuôi em mẹ chỉ sống bằng nghề gánh dầu mướn để nuôi em và gia đình em , em thấy vậy mình đã sinh ra thế này mình không được nhục mà hãy cố gắng sống vì mẹ và cuộc sống tốt cho mình, em không muốn mẹ buồn vì mình nữa mẹ đã khóc nhiều khi không còn ba bên cạnh rồi mình phải làm sao để tìm lối thoát cho mình, em sinh ra đã không giống bao nhiêu người em đi học hay đi làm em không có một người bạn muốn chơi với em sinh ra đã xấu ốm còn lại ẻo lả sau đó em tìm đến con đường vào nam để sống em đã vật lộn bao nhiêu người tìm được cho mình một công việc đó là công nhân để nuôi sống cho bản thân mình được như bao nhiêu người, em lại sống một mình tại căn phòng trọ rẻ nhất Sài Gòn vì công việc em là công nhân cũng không ổn định cho lắm không may em bị một cơn bệnh lại ập đến không rõ nguyên nhân vì sao khi em khám ra là bệnh đường ruột kích thích ăn uống không như bao người đã ốm và còn bị bệnh em rất buồn khi đã một mình không ai quen giữa đất Sài Gòn mà còn công việc công nhân của một cty đã không ổn định hàng tháng rồi mà còn lại bệnh nữa em không biết làm sao ráng ngày nào hay ngày đó em chỉ sống qua ngày để sống một ngày mình tốt hơn thôi em không mong gì vì ngoại hình mình đã xấu và không được bao nhiêu người đi xin làm ai cũng chê mình không hợp công việc này với công việc nọ em rất buồn và tự nhủ rằng với lòng mình phải cố gắng sống và nuôi bản thân mình để hết bệnh để nuôi sống bản thân và em còn mang nợ và còn một món nợ không bao giờ trả hết đó là em chưa được nuôi cho mẹ sung sướng ngày nào, vì em bị bệnh với lại tiền công em làm chỉ 200 k một ngày không đủ ăn với lại không biết mình còn sống được ngày mai không nên em cố gắng từ ngày để tìm một cái nghề nuôi sống bản thân sau này có về già mình còn được lo cho mình em không muốn mình giống mẹ , mẹ đã tóc bạc trắng mà mình chưa lo cho mẹ , nợ mẹ một lời xin lỗi cũng chưa có , nhân chương trình nhan sắc mới Khởi đầu mới em muốn mình được thay đổi gương mặt để sống thật chính mình tìm được một nghề ổn định để không còn sự chê bai trong xã hội này và em khi đã tham gia chương trình em sẽ cố gắng hết mình để tìm một sự thay đổi để kiếm tiền nuôi mẹ và không cho mẹ khổ nữa nay mẹ đã già mà còn chưa cho mẹ cuộc sống ổn định giống như con mong chương trình giúp đỡ cho em thay đổi về một vẻ đẹp khác để em bước tiếp con đường tương lai được tốt hơn....
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí