HỒ SƠ DỰ THI
Nguyễn Nữ Phước Nghĩa
Mã thí sinh:JW56224
Chào Nhan Sắc Mới Khởi Đầu Mới ! Em là Nguyễn Nữ Phước Nghĩa, sinh năm 1989, hiện đang sinh sống tại Bình Định. Sống là hy vọng, đang sống là may mắn, luôn tin tưởng cuộc sống này sẽ đem niềm vui, hạnh phúc và những điều tốt đẹp đến với chúng ta. Tôi sinh ra trong một gia đình làm nông, lúc nhỏ vì căn bệnh của tôi mà gia đình đã hao tốn rất nhiều thời gian và tiền bạc để chữa trị nhưng vẫn không đạt được kết quả tốt nhất và đã để lại di chứng về sau. Khó khăn chồng chất khó khăn khi mẹ tôi mắc phải căn bệnh ung thư hiểm nghèo, không lâu sau đó cũng qua đời mang theo nuối tiếc và lo lắng về đứa con bệnh tật. Ba tôi là thợ may, cả đời ông đã vất vả rất nhiều để nuôi nấng anh em chúng tôi nên người. Hiện tại sức khỏe của ông rất kém, tôi phải nghỉ công việc ở Sài Gòn để về quê chăm sóc ông. Theo như lời kể của ba tôi, lúc tôi sinh ra hoàn toàn bình thường, là một cô bé dễ thương, xinh xắn, hát hay, múa đẹp. Nhưng đến năm 4 tuổi, theo chẩn đoán của bác sĩ lúc bấy giờ tôi bị viêm tủy răng, mặt sưng to, phần lợi sưng tạo nhiều ổ mủ. Bác sĩ đã dùng dao mổ rạch trực tiếp( không gây tê, gâp mê) lên vùng da phía dưới cằm tôi để lấy mủ ra ngoài. Khoảng 4 năm sau, gia đình dần phát hiện miệng tôi không há to được và có chiều hướng ngày càng nhỏ đi, sau đó hoàn toàn không há miệng được nữa. Tình trạng hiện tại của tôi theo chẩn đoán của các bác sĩ là: dính khớp thái dương bên phải, thiếu cân xứng hàm dưới, đa số răng đã hư hỏng, thể trạng thấp. Vì hoàn toàn không há miệng được nên tôi ăn uống rất khó khăn, chỉ ăn được thức ăn rất mềm và rất rất nhỏ, những thức ăn này được nhét qua những kẽ răng hư để đưa vào bên trong miệng. Thời gian tôi ăn một bữa cơm rất lâu, phải hơn 1h đồng hồ. Bên cạnh đó tôi cũng gặp khó khăn trong giao tiếp, nói chuyện không to và rõ ràng. Dẫu vậy, tôi vẫn luôn cố gắng nỗ lực học tập mong muốn tương lai sẽ có công việc ổn định, phụ giúp kinh tế gia đình, giúp ích xã hội... Nhưng không, sau khi ra trường tôi không xin được việc làm đúng chuyên ngành mình học hay công việc phù hợp trình độ học vấn vì cơ thể nhỏ bé, khuôn mặt có tật, giọng nói không to, rõ ràng... Để trang trải cuộc sống và phụ giúp gia đình tôi đã xin làm công nhân. Sống chung với bệnh tật hơn 20 năm, đôi lúc tôi cũng tự ti, thiếu tự tin khi tiếp xúc với người lạ. Nhưng không vì thế mà tôi sống khép kín bản thân, không hòa nhập với bạn bè, xã hội. Trước đây, khi nghe tin có đoàn từ thiện của các bệnh viện nước ngoài đến địa phương hay Tp. Hồ Chí Minh gia đình liền dẫn tôi đến để thăm khám, mong ước may mắn sẽ chữa trị được. Ở đó tôi đã gặp gỡ nhiều trường hợp có dị tật, có hoàn cảnh còn khó khăn, éo le hơn mình. Tôi tự nhủ với bản thân rằng mình còn may mắn hơn họ rất nhiều, tại sao mình phải tự ti, lo sợ, phải sống lạc quan hơn, cởi mở hơn để gia đình không phải lo lắng, cha mẹ an tâm làm việc. Và tôi đã làm được một phần trong đó; lúc đi học dù là ở cấp bậc nào thì bạn bè, thầy cô đều yêu mến; đến khi đi làm thì bạn bè, đồng nghiệp đều quý mến, gần gũi; gia đình, hàng xóm chăm sóc bảo ban. Khi biết tôi đăng ký tham gia chương trình họ đã rất ủng hộ, bạn bè còn lên dàn ý, ý tưởng giúp tôi làm hồ sơ. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc và trân trọng những tình cảm đó. Hạnh phúc sẽ trọn vẹn hơn khi hồ sơ của tôi được Ban giám khảo và các bạn bình chọn. Không mong muốn có thể trở nên xinh đẹp, chỉ mong mình có thể há miệng, được ăn uống bình thường như mọi người để có sức khỏe tốt hơn và tự tin nở nụ cười trước mọi người. Nếu trong tương lai, khi có đủ điều kiện, đủ sức khỏe tôi mong ước mình có thể trở thành một chuyên viên trang điểm, bên cạnh đó tôi cũng mong muốn có một công việc ổn định hơn và đi nhiều nơi để có thể ăn được những món ăn mà trước đây chỉ có thể nhìn mà không thể cảm nhận được mùi vị. Hy vọng chương trình sẽ cho tôi một cơ hội để thay đổi bản thân, thay đổi cuộc sống. Em xin chân thành cám ơn !
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí
0 lượt bình chọn
TOP BÌNH CHỌN