Em xin chào ban tổ chức trương trình nhan sắc mới khởi đầu mới em họ tên đầy đủ là trần thị xuân mơ em hiện đang sinh sống và làm việc tại hà nội câu chuyện về thời thơ ấu thật sự là lỗi ám ảnh nhất trong cuộc đời em có thể nói em chưa bao giờ quên được điều đó, cũng tại ngôi trường em đang học ngày nào đến cũng bị các em nhỏ hơn mình 2 tuổi bắt lạt rồi còn đánh dập em hàng ngày khi em mới bước chân vào lớp các em ấy đã nói với nhau là con mơ điên nó tới rồi ra đánh cho nó 1 trận đi và nguyên cái bộ đồng phục nhà trường bị các em ấy dẫm đạp lên bẩn hết sạch luôn ạ và ngay núc đó em không biết làm gì cả chỉ biết đứng và khóc thôi sao đâu cũng có 1 vài lần em vừa bước chân vào cổng thì có 1 nhóm nữ ngồi ghế đá thấy em đi tới và rồi các bạn ấy đã xì xào với nhau và nói em rằng con mơ đã xấu xấu bẩn bẩn thế kia mà ngày nào nó cũng bước chân vào trường nhỉ đã xấu rồi thì lên về nhà đi đến trường chỉ làm bẩn trường thêm chỉ có những người giàu như bọn mình có tiền có quyền thì mới được học trường này thôi người như nó chắc cũng không tưởng tượng được chính nó khi tự nhìn mình trong gương đâu nhỉ, những câu nói đó khiến em vô cùng tủi thân và chỉ biết đứng khóc thôi và những câu ấy tác động mạnh vào tinh thần em khiến em học hành không vào đầu như kiểu là người mất hồn khiến cho việc học của em thành học sinh yếu kém nhất trường và phải thi lại sau khi thi lại thì cũng lại trươt và bố mẹ em đã cho em nghỉ học hẳn núc đó em rất buồn vì khả năng học của mình sau đó, em đã phải nghỉ mất 3 năm ở nhà, sau đó em lại quyết định học trên mạng và sau đó nhờ người bạn cùng học trên mạng với mình chỉ đến trường phổ thông trung học quốc oai hà nội cũng tại ngôi trường đó em nhận được rất nhiều sự quan tâm và giúp đỡ của các thầy cô và toàn thể các bạn trong trường và 3 tháng sau em lấy điểm thi tại đại học kinh tế quốc gia và vẫn như vậy các bạn và các thầy cô sống rất tình cảm hay quan tâm và giúp đỡ người khác, lên em cảm thấy rất vui sau khi kết thúc việc học hành thì các bạn em đã quyết định sang nga kiếm tiền no cho bố mẹ và chỉ còn 1 mình em nhiều khi em không biết tâm sự và chia sẻ cùng với ai nữa, nhưng sau đó em ở nhà và quyết định đi xin việc làm, khi em vừa mới bước chân vào họ đã từ chối và lắc đầu rồi họ bảo là không nhận em sau đó khi em vừa mới bước chân ra cổng thì họ gọi em quay lại em cảm thấy rất vui vì em đoán chắc là 1 điều là họ cũng hiểu được và thông cảm cho em sau đó 1 vài năm sau vì công việc nhiều không có ngày nghỉ em đã quyết định xin nghỉ hẳn và núc đó em xin vào làm bưng bê ở quản lẩu tại bắc ninh khi họ vừa thấy em đi vào thì họ đã cho em cái từ chối và lắc đầu họ nói em rằng em đã xấu thì làm gì đủ tiêu chuẩn làm ở đây lên hãy đi ra ngoài đi ngay núc đó em cảm thấy buồn và tủi thân nắm sau đó em quyết định xin vào khu công nghiệp bắc ninh ở đó mọi người ai ai cũng sống rất là tình cảm quan tâm và giúp đỡ em rất nhiều sau đó cũng vài tháng sau vì thấy em đi xa nhà, vừa đóng tiền nhà vừa đóng tiền điện ăn uống núc ăn núc không vậy lên bố mẹ em đã bắt em về nhà làm sau đó ít nâu sau cô bé bạn em trước còn làm cùng lại rủ em đi làm khu công nghiệp bắc ninh và vì công việc áp lực lên em đã quyết định về nhà cùng bố em sau đó em về em xin vào khu công nghiệp quang minh hà nội vì thời gian đó có 1 mình lên em chán và quyết định nghỉ sau đó em lại về làm công việc cũ của mình đó là phụ cắt hàng tại xưởng may quay về nơi đó thì toàn người quen lên mọi người ai ai cũng sống rất là tình cảm với 1 cô bé làm phụ xưởng may thì lương 3 cọc đồng như em rồi chẳng biết sẽ đi về đâu lương thấp tiền không đủ ăn thì lấy đâu tiền làm phẫu thuật từ nhỏ khuôn mặt của em rất ưa nhìn tóc đen bóng mượt và không có điều gì sẩy mặt thì trắng không tì viết còn sau đó khi trưởng thành thì dần dần nó thay đổi hoàn toàn bộ tóc của em càng dày lại càng xù và thậm trí nửa đen nửa vàng và nửa trên đầu có thể ban đầu nhìn mình trong gương em rất là sợ hãi nhưng rồi em lại chấp nhận với đối diện với nó sau khi lớn lên thì răng của em bị thưa và bị gãy khiến em rất mất tự tin khi giao tiếp bên ngoài và từ khi gãy, mất 2 cái răng em rất buồn vì khi ai nhìn thấy bộ răng của em họ cũng cười nhạo, và chê em họ nói rằng răng thưa thế này ăn thức ăn chắc không cần phải sỉa răng đâu hàm răng chuột gặm nhấm này bố ai nhìn được phát kinh đi được do vi chi phí quá cao, em làm lương thấp không có đủ điều kiện để tự mình thực hiện lên em đã quyết định đăng ký tham gia mong là sẽ được phẫu thuật, thẩm mỹ ạ bố mẹ là người sinh ra em từ nhỏ đến lớn nhưng họ chưa bao giờ dành nhiều tình cảm cho em nhưng em luôn hiểu 1 điều rằng chính bố mẹ em là người đã hi sinh để cho em có đươc sự tồn tại như bây giờ thì em nghĩ các núc mẹ em mua cho em từng cái quần cái áo mặc trên người nó đều là quý giá nhất, mặc dù em đã lớn nhưng bản thân không thích phụ thuộc vào ai hết lên em đành phải nhận món quà ấy từ mẹ em theo em nghĩ những núc mình trách bố mẹ mình thì mình cũng lên nhìn vào những thứ họ đã cố gắng, làm cho mình bởi vì không gì bằng bố mẹ mình được có câu không có phụ nữ nào xấu chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp thôi nhờ những điều này em học rất nhiều bài học vì mình đã từng học những gì về nhân quả và cuộc sống không đòi hỏi quá nhiều chỉ có ước mơ ,của mình thì mình tự hiện và khi mình không tự thực hiện được thì người khác sẽ thuê mình thực hiện ước mơ của họ sau khi đi làm tích góp 2 tháng tiền lương để đưa cho mẹ em cất giữ để đi điều trị đốt nám, và giờ đây nó cũng đỡ đi phần nào rồi trước khi vì bị nám nhiều, em đeo khẩu trang cả ngày bây giờ em đã thấy phấn khởi lên rồi hi vọng là em sẽ được thẩm mỹ thay đổi gương mặt, tại trương trình với 1 cô bé 27 tuổi mà mặt xuốt đời vẫn là trẻ con và họ nghĩ rằng em mới có 17 tuổi mỗi khi en đăng ảnh vào nhóm có 1 số người kỳ thị vì ngoại hình bên ngoài của em khá nhỏ so với tuổi, có những người nói nhìn mày bé thế này mà cũng bảo 27 tuổi à có mà 17 tuổi thì có thôi đi hỏi thật mày đã cai sữa chưa nhìn mặt mày nhìn búng toàn ra sữa đấy thôi về nhà bú bình đi nhé, còn bé nắm nha khi nghe họ cười nhạo bàn tán em thì em cảm thấy rất buồn nhưng rồi em cũng đã bỏ qua rất cả em đăng ký 1 hi vọng dù giàu hay nghèo ban tổ và chức cùng trương trình sẽ không quan trọng việc đó giàu thì người ta ghét nghèo thì người ta khinh cuộc sống là vậy đó lần cuối em xin chúc ban tổ chức cùng trương trình có buổi làm việc hiệu quả em xin hết ạ...
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí