kínhChào: bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc .
Em tên như nga ,năm nay em 27 tuổi .
Lúc nhỏ em sinh ra bị dị tật sức môi hở hàm ếch .Gia đình em có đưa em đi làm phẫu thuật thẩm mỹ tại bệnh viện cho trẻ em bị dị tật sức môi. Sau khi được phẫu thuật xong ,mẹ đưa em về nhà lúc đó em còn quá nhỏ nên không biết đã chạy giỡn với ba vô tình em bị té làm cho đường may phẫu thuật môi bị bứt ra hết , răng hàm trên bị rụng hết hàm .sau đó ba mẹ bế em chở thẳng vào bệnh viện lại , nhờ bác sĩ may lại .Giờ đường may ấy trở thành vết sẹo công nên thành ra em bị một bên nhân trung không được thẳng như mọi người .Răng hàm trên bị đưa vô ,hàm dưới của em bị đưa ra ảnh hưởng đến việc ăn nhai của em không được tốt như mọi người.Cũng chính vì em sinh ra khác biệt với các bạn bè cùng trang lứa nên em có một quá khứ tuổi thơ đầy nổi buồn, luôn bị bạn bè chêu chọc ,châm biếm , cay nghiệt ,em còn nhớ năm em học cấp 1 ,các bạn trong lớp ai cũng kêu em là yêu quái ,ác độc chuyên ăn thịt người. Nhiều lúc em thấy mặc cảm cô đơn luôn bị bạn bè tách biệt.sau đó em học lên cấp hai bạn học chung lớp cũng ít ai chơi với em ,mỗi lần liên hoan các bạn biết em không cắn được hạt dưa nên cố tình lấy hết bánh kẹo cô phát chỉ chừa lại mỗi hạt dưa cho em ,cả đám nhìn nhau cười và nói mấy mày có muốn coi con heo tổ tao tập cắn hạt dưa không., những lúc như thế em cảm thấy tự ti trong lòng em ngày càng lớn dần ,em luôn sống trong sự cô đơn buồn tủi bị bạn bè xa lánh. cuối cùng là năm em học cấp 3 em càng đối mặt với nhiều sự kì thị,châm biếm của bạn bè ,nhiều bạn nam học chung lớp hay đem em ra chọc ghẹo ê con nhỏ sức môi ,mẹ mày sinh ra mày sức môi là do mẹ mày dành ăn với heo ,nên mày đẻ ra bị heo cắn sức mỏ ,còn một số bạn nữ thì xa lánh em không giám đi gần em vì sẽ lay căn bệnh sức môi xấu xí., mà cứ mỗi lần em phát biểu bài học thì các bạn ngồi hay nhái giọng nói ngọng của rồi cười hả hê,nhiều lúc em cũng nói thẳng với các bạn thử bị như mình đi rồi ở trong hoàn cảnh của mình đi rồi các bạn sẽ làm như thế nào.
Học xong hết cấp 3 em có đi xin việc làm bán hàng ở siêu thị điện máy, và xin những công việc khác nhưng điều không ai giám nhận em , vì em bị dị tật sức môi nên khả năng giao tiếp không được tốt .việc xin làm với em vô cùng khó khăn nhiều lúc em thấy tuyệt vọng ,thiếu đi sự tự tin trong cuộc sống,
thấy tương lai của mình trở nên mù tịt .cuộc sống luôn rơi vào bế tắc, trằc trở.
Sau đó em xin được việc làm ở công ty tôm đông lạnh ,công ty làm không có ngày nghỉ phải thường xuyên phải tăng đến 10 giờ đêm ,mọi người ở làng ai cũng xì xầm nói con gái đi làm về đêm tối quá không tốt ,sau đó em nghĩ làm ở công ty ,xin học nghề gội đầu thư giãn ,nghề làm đẹp cho mọi người .có lần em làm cho khách hàng em hãy bị khách cười chị đó nói nhỏ chị nói nà sao nhìn em chị không thể nhịn cười được cho chỉ xin lỗi nha, dù cho em có nói chuyện tư vấn đàn hoàng với khách về chăm sóc da mặt cho khách nên đắp mặt loại gì cho phù hợp với da mặt của khách, cũng thường hay bị khách thường xuyên cười khuyến em không còn tự tin nữa ,sự tự ti mặc cảm lớn dần lên.Em làm nghề làm đẹp một thời gian sau đó nội bị bệnh nặng em ở nhà phụ ba mẹ chăm sóc nội, và phụ ba mẹ làm nông .Chính vì cuộc sống của em hay đối diện với sự châm chọc và kì thị nên em viết tâm thư này mong chương trình giúp đỡ em cho một cơ hội để lấy lại sự tự tin để theo đuổi ước mơ, và có thể hoài nhập với cuộc sống của cộng đồng ,trở thành người có ích hơn trong xã hội.
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí