Em năm nay 16 tuổi, em bị hô 2 hàm bẩm sinh, em sống hướng nội do lúc nhỏ gia đình có xảy ra một số chuyện, từ khi nhận thấy được mình hô, em càng khép kín hơn. Ban đầu còn nhỏ không để ý lắm, tới khi lên cấp 3 bắt đầu ý thức được thì em bắt đầu tự ti lo lắng. Thêm bạn bè mới chọc em "con gái gì mà cười hở hết cả lợi ra" "sao mày hô dữ vậy" "chắc nhà mày đỡ tốn tiền nạo dừa lắm đúng không" từ đó em càng mặc cảm hơn, từ đầu năm lớp 10 ngày nào em cũng soi răng mình trước gương, rồi vài lần tủi đến khóc suốt đên. Con gái sinh ra ai cũng muốn mình được xinh đẹp hạnh phúc, em thì không có được tình yêu thương từ ba mẹ như các bạn, ba mẹ lúc trước ăn chơi không lo làm ăn nợ nần giờ phải đi làm xa, ông bà nội thương nên nuôi em cho em ăn học từ bé. Bây giờ muốn làm gì cũng phải có nhan sắc, em càng lớn hô càng rõ nên làm gì cũng khó khăn, Ý thức được mình hô do xương hàm, không thể điều trị bằng niềng răng được chỉ có thể phẫu thuật. Mà chi phí phẫu thuật thì lại quá đắt với một đứa học sinh lớp 11 như em, em không dám nói với nội vì nội lớn tuổi rồi còn phải lo cho em nhiều thứ, em không muốn nội phải lo về vẻ bề ngoài cho em nữa. Em viết tâm thư này, mong chương trình đọc được, giúp em thay đổi cuộc đời. Để em có thể tự tin hơn, để có thêm tinh thần giúp em học tập sau này trả thiếu cho công sức bao lâu của nội dành cho em ...
BÌNH CHỌN & CHIA SẺ cho THÍ
SINH để họ giành được cơ hội phẫu thuật miễn phí